Sơ lược về tác giả: Hector
Malot (20 tháng 5, 1830 – 17 tháng 7, 1907) là nhà văn nổi tiếng
người Pháp,
các tiểu thuyết của ông được nhiều thế hệ độc giả trên thế giới yêu mến.
Ông sinh năm 1830 tại La Bouille,
miền Bắc nước Pháp. Tác phẩm đầu tay "Những người tình" (Les Amants)
của ông xuất bản năm 1859 đã gây được tiếng vang lớn. Trong sự nghiệp của mình
ông đă viết trên 70 tác phẩm. Các tác phẩm Romain Kalbris (1869), Trong
gia đình (En Famille 1893) và đặc biệt là Không gia đình (Sans
Famille 1878) được các độc giả nhỏ tuổi yêu thích.
Ông mất năm 1907 tại Fontenay sous Bois.
Không gia đình (tiếng Pháp: Sans famille), còn được
dịch là Vô gia đình, có thể được xem là tiểu thuyết nổi tiếng nhất của văn
hào Pháp Hector Malot, được xuất bản năm 1878. Tác phẩm đã được giải
thưởng của Viện Hàn lâm Văn học Pháp. Nhiều nước trên thế giới đã dịch lại
tác phẩm và xuất bản nhiều lần. Từ một trăm năm nay, Không gia đình đã
trở thành quen thuộc đối với thiếu nhi Pháp và
thế giới. Kiệt tác này đã được xuất hiện nhiều lần trên phim ảnh và truyền
hình.
Không gia đình kể chuyện một cậu bé không cha mẹ, nhân
vật Rê-mi là một đứa bé bị bỏ rơi được gia đình nọ đem về nuôi. Rê-mi được chăm
sóc trong vòng tay yêu thương của má Bác-bơ-ranh. Cho đến một ngày người chồng
của má làm việc ở Pa-ri bị tai nạn và tàn phế trở về,Rê-mi được đưa cho một gia
đình nghèo nuôi,sau đó Rê-mi đi theo gánh xiếc của cụ Vi-ta-li để làm thuê. Hai
người đã đi lang thang khắp mọi miền nước Anh và Pháp trình diễn xiếc để kiếm sống,
sau đó bị tù ở Anh, cuối
cùng tìm thấy mẹ và em. Em bé Rêmi ấy đã lớn lên trong gian khổ. Em đã
chung đụng với mọi hạng người, sống khắp mọi nơi, "Nơi thì lừa đảo, nơi
thì xót thương". Em đã lao động lấy mà sống, lúc đầu dưới quyền điều khiển
của một ông già từng trải và đạo đức, cụ Vitali, về sau thì tự lập và không những
lo cho mình, còn bảo đảm việc biểu diễn và sinh sống cho cả một gánh hát rong.
Đã có khi em và cả đoàn lang thang suốt mấy ngày không có chút gì trong bụng.
Đã có khi em bị lụt ngầm chôn trong giếng mỏ mười mấy ngày đêm. Đã
có khi em mắc oan, bị giải ra trước toà án và
bị ở tù.
Và cũng có khi em được nuôi nấng đàng hoàng, no ấm. Nhưng dù ở đâu, trong cảnh
ngộ nào, em vẫn noi theo nếp rèn dạy của ông già Vitali giữ phẩm chất làm người,
nghĩa là ngay thẳng, gan dạ, tự trọng, thương người, ham lao động, không ngửa
tay xin xỏ, không dối trá, gian giảo, nhớ ơn nghĩa, luôn luôn muốn làm người có
ích.
Bên cạnh Rêmi có chú bé nghệ sĩ Matchia
khôn ngoan, linh lợi, tháo vát, tận tình với bạn, một tài hoa nghệ thuật nở sớm cộng với tấm lòng vàng,
con chó Capi khôn như người và rất có nghĩa, con khỉ Giôlicơ liên láu và đáng
thương... Những con người và con vật ấy ở đây được dựng lên linh hoạt như sống,
gây nhiều hứng thú cho bạn đọc nhỏ tuổi.
Qua câu chuyện phiêu lưu hết sức hấp dẫn của chú bé Rêmi,
người ta thấy quyển sách ca ngợi lao động, ca ngợi tinh thần tự lập và tự tin của
tuổi trẻ, phát huy ý thức chịu đựng gian khổ và tập quán xoay xở tháo vát, đề
cao nghệ thuật, khuyến khích tình bạn chân chính. Nó phản ánh cảnh lao động
và sinh hoạt bấp bênh, nguy hiểm, đầy đe dọa của những người thợ mỏ và
của nhân dân lao động thành phố trong xã hội. Đồng thời nó thể hiện cái thực tế
là tình thương người, lòng biết ơn, tình đùm bọc lẫn nhau giữa những người cùng
hoàn cảnh. Quyển sách lại diễn tả nhiều cảnh nông thôn và thành thị, giúp bạn đọc
thêm phần hứng thú trong khi theo dõi câu chuyện, lại có thể mở rộng tầm hiểu
biết.
Đọc sách online tại: Không gia đình